Năm nhất đại học, ở trọ xa nhà, yêu xa nên thấy cô đơn, “tự sướng” hàng ngày, thức khuya, lười biếng thì cần làm gì để có cuộc sống tích cực hơn?
Chào em, cảm ơn em đã gửi tâm sự về cho SEBT. SEBT xin được phản hồi em như sau.
Về tình hình xem phim người lớn và thủ dâm của em
Khi chuyện thủ dâm và xem phim người lớn ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống hàng ngày của em thì đồng nghĩa em phải bỏ đi hai thói quen xấu này để tập trung vào những điều tích cực hơn.
Em đọc bài này để biết cách “cai” nhé: Nghiện xem p0rn và nghiện thủ dâm: Làm sao để cai? – SEBT – Cổng thông tin về giáo dục giới tính (sexedubytrang.com)
Môi trường mới, thử thách mới để trưởng thành hơn
Bước vào ngưỡng cửa đại học, không chỉ là giai đoạn hòa nhập với môi trường mới mà cả con người mới trong chính em. Chắc chắn muôn vàn cú “sốc” sẽ đến với em để tự em học cách đương đầu và trưởng thành. Em đã đậu đại học, chúc mừng em thật sự. Em đã phấn đấu rất nhiều để đi đến đây, để tự em hiểu rằng việc học rất quan trọng. Cảm ơn em vì rất nghĩ cho mình, rất nỗ lực để đạt kết quả này.
Những thứ hiện tại như một mớ hỗn độn là chuyện rất đỗi bình thường em ạ. Mình biết là thế, mình có quyền được cô đơn, được khóc, được buồn, được thấy căng thẳng, tất cả những cảm xúc đó đều nên có em ạ. Bởi nó đẹp theo cách của nó, em không cần trốn chạy nó. Bởi càng né tránh, em lại càng chán ghét mình.
Trước tiên em hãy chấp nhận những cảm xúc hiện có của mình là một phần phải trải qua ở ngưỡng cửa chuẩn bị trưởng thành và mạnh mẽ hơn này. Những hành động em đang làm đơn giản là đang cố gắng đưa mình ra khỏi sự ngột ngạt, sự rối ren của bản thân mà thôi. Nên đừng tự oán trách mình nữa em nhé.
Hình ảnh được cung cấp bởi Julia Caesar trên Unsplash
Tiến lên, mở lòng đón nhận nhiều điều tuyệt vời
Cảm giác không dám nói về mình cho bất kỳ ai có lẽ nhiều người đã trải qua trong đời. Vì lúc đó sức chịu đựng của mình với cái bên ngoài đang cần học cách dung hòa, mà học thì cần từng bước.
Em rụt rè, chưa mở rộng mối quan hệ của mình, đồng ý đó là cơ chế phòng thủ bảo vệ em hiện tại. Chỉ là mình không bắt đầu ghi nhận cơ thể của mình, mình không yêu mình, mình không dám mở lời kết bạn dù là một người thì làm sao em bước được bước thứ hai trong hình trình trưởng thành. Bước chân đầu tiên khi em biết đi em cũng từng ngã, từng đau đúng không, và rồi em vẫn tiếp tục. Em lúc đó mạnh mẽ dường nào, và bây giờ em vẫn có thể bản lĩnh như thế. Chấp nhận đương đầu với cái khó, cái run rẩy, cái căng thẳng khi bước vào thế giới mới, để được bước thêm những bước khác em ạ.
Khi em kết bạn, nếu người này không muốn làm bạn với thì em kết bạn với người khác. Em tham gia câu lạc bộ ở trường, nếu câu lạc bộ này em tham gia thấy không hợp thì mình tìm câu lạc bộ khác. Em thích làm gì, thích những hoạt động nào, tìm kiếm cộng đồng để giao lưu, công động này chưa chấp nhận em, em lại đến với cộng đồng khác. Em cũng có thể làm thêm kiếm tiền, chỗ này không nhận thì xin chỗ khác. Làm mệt muốn khóc sẽ trân quý đồng tiền, trân quý mình hơn và nhìn đời đa màu sắc hơn.
Phải bước đi thì em mới đến được nơi cần đến. Chứ đừng vì một lần kết quả không như mong muốn, mình dừng lại thì tự mình đóng cửa trái tim để đón nhận những điều tuyệt vời.
Hình ảnh được cung cấp bởi Simon Maage trên Unsplash
Mỗi người đều đẹp theo cách riêng của mình
Em có điểm xấu thì người khác cũng có vậy, em sợ người khác biết nhưng thật ra là em sợ chính mình, em từ chối điểm đó của mình, vì chưa ai biết đến em, chưa ai được nghe em nói về em mà. Không ai hoàn hảo nhưng mỗi người đều đẹp theo cách riêng của mình. Mình chưa tốt chỗ nào thì mình tìm cách, tìm kiến thức, thực hành để cải thiện mình. Nếu những điểm đó không thể thay đổi, mình có thể biến nó là đặc trưng riêng của mình, còn nếu thay đổi được thì chẳng còn gì phải lo lắng nữa.
Ánh nhìn của người khác là muôn màu, muôn vẻ. Em có thể làm hài lòng được tất cả không? Chắc chắn là không rồi. Thay vào đó em đón nhận những gì đang có của bản thân mình, yêu thương mình, cho mình thoải mái được xấu được đẹp ở những điều thuộc về mình.
Nếu em chưa thể mạnh dạn nói cho người khác biết về mình vậy thì em có thể tham gia những hoạt động thiện nguyện, dạy học cho các em nhỏ khuyết tật, những hoạt động mà em cho đi nhiều hơn, những hoạt động thấu cảm cuộc sống của người khác ở những nơi khắc nghiệt hơn, khó khăn hơn với em hiện tại. Khi đó em không cần nói về mình quá nhiều, mà em cho mình được nghe cuộc đời của người khác.